review hành lý hư vô

Vài ngày sau thì bên Phong Vũ họ có gọi và báo lại là máy bị lỗi Main, báo giá là 1tr2, bảo hành 6 tháng. Thật sự là em không biết Main bị hư thật không, do trước đó máy vẫn dùng bình thường, không bị gì. Không biết khi mở máy ra vệ sinh, kỹ thuật họ làm gì trong đó Top Bán Chạy Sản Phẩm Vali. 1. Vali kéo du lịch thời trang SUNNY TONAGO-TG516 (2 size 5 màu) ₫489.000 2. vali du lịch BAMOZO 8801 vali kéo nhựa được bảo hành 5 năm ₫379.000 3. Vali du lịch Kingsun vali kéo Size20/24inch KST01/155 Cao Cấp bảo hành 5 năm ₫368.000 4. Các hàng ghế Suzuki XL7 2022 có thể gập phẳng để mở rộng khoang để hành lý Khu vực lái. Khu vực lái Suzuki XL7 2022 sử dụng toàn bộ thiết kế từ Ertiga nhưng có vài điểm nâng cấp. Vô lăng bọc da kiểu 3 chấu D-cut rất thể thao giống Swift và Ertiga. Phần ốp gỗ ở Ertiga khi Trong khi nấu, nếu vô tình chạm vào nút điều chỉnh có thể làm nồi ngưng hoạt động.-Không để tay lên nồi khi đang nấu cơm và tránh đưa mặt trực tiếp vào bộ phận thoát hơi.-Không dùng vải đậy lên nắp nồi, có thể làm nó bị biến dạng hoặc đổi màu. 2. Mua hàng online unicity ở đâu uy tín đảm bảo chính hãng. Thay vì thắc mắc Unicity có thực sự tốt thì câu trả lời tốt nhất đó là trải nghiệm của bản thân. Hiện nay bạn có thể tiếp cận dễ dàng với Unicity thông qua mua hàng online unicity. Nhưng việc lựa chọn nơi nào matriks x berordo 2x2 yang memenuhi persamaan. Hành lý hư vô. Đó là thứ duy nhất có thể mang theo. Vào đúng khi bạn nhận ra có bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển trong lòng. Vào đúng khi bạn có quá nhiều thứ để nhìn nhận lại trước và trong những cuộc chia tay. Vào đúng khi bạn hiểu cách những mối quan hệ biến dạng sau mỗi cuộc chuyển dời, nhất là giữa người với người. Vào đúng khi bạn biết là mình có thể buông, nhẹ không. Hành lý hư vô là tập tản văn mới nhất của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Đọc nó, người ta khó lòng ngăn cản được nỗi buồn, mà cũng không muốn ngăn cản nỗi buồn bởi cuối dòng chảy cảm xúc ấy là sự đồng cảm, hy vọng và cả dỗ dành. Một tập tản văn đẹp, hiền, mộc mạc và sâu lắng chứa đựng tấm lòng của người viết. *** Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn và với "Hành lý hư vô", nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi. “Hành lý hư vô. Đó là thứ duy nhất có thể mang theo. Vào đúng khi bạn nhận ra có bao nhiêu đồ đạc cũng chẳng lấp nổi biển trong lòng. Vào đúng khi bạn có quá nhiều thứ để nhìn nhận lại trước và trong những cuộc chia tay. Vào đúng khi bạn hiểu cách những mối quan hệ biến dạng sau mỗi cuộc chuyển dời, nhất là giữa người với người. Vào đúng khi bạn biết là mình có thể buông, nhẹ không”. Lần này, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư đã trở lại với một cuốn tản văn mới mang tên Hành lý hư vô. Cuốn sách với 32 mẩu chuyện như chính tác giả đã chứng kiến và kể lại cho các bạn. Những câu chuyện rất người, rất mộc mạc, gần gũi đến nỗi như bạn như đang hiện diện ở đó, cũng chạy qua con hẻm đó, cũng ở trên ngọn núi đó, thấy từng mảnh đời, từng nhân vật sao mà thật đến lạ. Là cậu chàng Khờ trong Đá trổ bông luôn chờ đợi một người mẹ từng nói “Mẹ tui nói chừng đá trổ bông mới lên đón, giờ có trổ xíu nào đâu” mà đá thì có bao giờ nở bông, dẫu mẹ Khờ có thực sự ở đây cũng chắc gì đã lay chuyển được cậu. Là ngôi nhà cũ của ông già bán được bạc tỷ giữa khu phố sáng choang những cửa hàng thời trang, mỹ viện, khách sạn trong Bên cuộc nổi trôi, vậy mà ông vẫn ung dung, mặc kệ bao lời gọi mời. Là một gia đình cháy nắng tỉnh khô trong Mưa mai là mưa khác, dù bão giông khiến họ mắc kẹt lại ở nhà trọ, không cách nào trở về, nhưng họ vẫn tỉnh rụi “chơi được cứ chơi, mai tính tiếp”, như thể tin báo bão chẳng liên quan gì đến họ. Là ông Hồ đi tìm “mấy đứa” của ông trong Hồ đi tìm voọc, đám voọc chà vá chân nâu sắp bị mất rừng bởi những thứ xa hoa sắp được dựng lên, nơi mà chúng vẫn hay ngồi bắt rận cho nhau vào những ngày không giông bão. Là đống đồ cồng kềnh vứt dần sau mấy lần chuyển nhà, chỉ còn lại những hư vô chất đầy trên xe, thứ cần thiết hơn cả những áo khăn được gói chặt bên mình, đến lúc mục rã đi còn chưa xài tới. Cuốn sách với chất buồn man mác để lại nhiều chiêm nghiệm trong lòng người đọc. Vẫn với chất văn buồn man mác và để lại trong lòng người đọc một chút cảm giác hư ảo, một chút ngẫm nghĩ sau mỗi câu chuyện. Dường như từng câu chuyện chúng ta đều tận mắt thấy, tận tai nghe và hiện diện ở đó như thể chúng ta tham gia vào câu chuyện, là một nhân vật trong đó. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn, với Hành lý hư vô, nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt, mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi, có khi lại quên mất giữa nhịp sống hối hả. Một chút thân quen cứ như câu chuyện của chị hàng xóm, của cô bác họ hàng hay của chính bạn, ai cũng có nỗi lo toan, niềm hy vọng hay loay hoay đi tìm cách sống tốt hơn. Hành lý hư vô như gói hành trang cần có giữa cuộc sống vốn dĩ đầy chật vật bộn bề, như ngôi nhà thân thương mà ta luôn tìm về, để thấy yên ả đến lạ, để thấy còn có cái tình bên trong mỗi con người. *** Ngoài oxy, không khí trong nhà tôi còn có chất gì? Tôi nghĩ chắc là chất văn chương. Ngay từ sáng sớm, khi các anh chị em trong nhà còn ngủ, mỗi lần tôi thức trước là lại nghe tiếng đầu bút Bic của mẹ tôi chạy loạt soạt trên trang giấy. Âm thanh đó sẽ còn trở lại trong đêm, khi mấy đứa con đã say ngủ. Một âm thanh trên đời không mấy người được nghe. Chỉ có thể có trong một sự yên tĩnh tuyệt đối, với một loại lao động cô độc đến nao lòng. Có khi rất nhanh, hối hả, tưởng như sợ không kịp với những ý tưởng đang tuôn ra. Nhưng cũng có khi ngập ngừng, thậm chí dừng lại rất lâu, đến mức tôi gần như nín thở chờ nghe nó lướt tiếp… Tết năm 1963, gần như đủ mặt nhà tôi chỉ thiếu anh Nguyễn ức Lập không biết lúc đó đi đâu. ứng giữa thầy và mẹ tôi là chị Trần Quang Thế, con của thầy tôi và người vợ trước. Ngoài ra từ trái sang phải là chị Thanh Hương, em Thanh Thái, Phương Chi, Thanh Bình, chị Nghi Xương, tôi, anh ức Trạch, ức Thạch. 1. Từ trong máu… Tôi chào đời ngày 18-10-1951, tại một vùng quê nghèo thuộc Chợ Gò Mỹ Thịnh, xã Nghĩa Thắng, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Nghe mẹ kể, đó là một ca sinh khó nhưng tôi lại chào đời… im ru không một tiếng khóc, cũng chưa biết là trai hay gái. Đỡ đẻ là chị Toàn, con cô Bốn chị của thầy tôi [2] – thầy tôi thứ Năm. Tuy ở tỉnh nhưng chị Toàn lúc ấy đã có bằng Sage Femme D’État Nữ hộ sinh Quốc gia của chính quyền thuộc địa Pháp. Chị ngạc nhiên kêu lên – Trời đất, đứa nhỏ này sao kỳ vậy? Mẹ tôi hoảng hốt cố nhìn xuống thì thấy đứa con chỉ là một khối tròn đẫm nước ối! Mẹ đang muốn xỉu thì chị Toàn hạ giọng vừa sợ sệt vừa mừng rỡ – Hình như nó… đẻ bọc?... Để coi… Làm sao gỡ cái bọc cho nó khóc mới thở được… Mẹ tôi kể, đó là một cái bọc trắng phải chi bọc điều chắc đời tôi sướng lắm! bao hết toàn thân tôi. Chị Toàn phải mằn mò cái bọc, tìm chỗ là cái miệng của tôi để thọc ngón tay vào đâm lủng rồi từ đó xé ra! – đâm trúng con mắt chắc tôi đã thành… thằng chột! Thằng tôi lúc ấy mới tha hồ mà khóc! Thoạt sinh ra thì đà khóc chóe Trần có vui sao chẳng cười khì [3] Tôi sinh ra đời không khóc không cười, không biết có phải là dị nhân? Không rõ, chỉ biết tôi thuộc loại bịnh tật dặt dẹo từ nhỏ nhưng rất lì, dù thể lực yếu kém nhưng hầu như không việc gì không dám làm. Chợ Gò Mỹ Thịnh là một làng nghèo ở ngay chân một ngọn núi thuộc dãy Trường Sơn, nghèo tới mức có tiếng “chó ăn đá gà ăn muối”. Tôi lúc ấy là thằng con thứ… bảy của mẹ, một cô giáo vùng kháng chiến Liên khu 5, làm sao có đủ sữa để bú? Chỉ được nước cháo cầm hơi, tôi khóc ngặt nghẹo suốt ngày, được mẹ thương ấn vú vào là lập tức ngậm chặt nút lấy nút để không buông, dù không có miếng sữa nào – có lẽ vì vậy mà sau này miệng móm? Đến đây thì chắc phải đặt câu hỏi, vì sao năm 1943, thầy mẹ tôi, vừa đang làm báo Sài Thành vừa đang dạy học ở Sài Gòn, đã có ba đứa con đầu cộng thêm ba đứa con riêng của thầy, lại dắt díu nhau trở về quê nghèo để chịu đựng quá nhiều cực khổ? Chắc không gì hơn là xin trích một đoạn ngắn trong hồi ký của mẹ tôi về khoảng thời gian này “… Năm 1943, khi máy bay Đồng minh thả bom xuống Sài Gòn, chồng tôi đang làm việc ở Huế, nhắn tin tôi phải dẫn lũ nhỏ về gấp Quảng Ngãi để tránh bom. Mặc dù cha mẹ tôi ngăn cản, anh chị chồng tôi không bằng lòng, nhưng tôi vẫn cứ thu xếp sang nhà, bán đồ đạc, sắp xếp đâu vào đó để đưa mấy đứa con về Quảng. Mời các bạn đón đọc Hành Lý Hư Vô của tác giả Nguyễn Ngọc Tư. Mặc dù Hạo Y Hành vẫn chưa định ngày phát sóng song tới ngày 25/5, một số cảnh quay ở trong phim đã bị rò rỉ. Cộng đồng mạng đoán rằng những bức hình này được cắt ra từ một cảnh quay ngược tâm giữa Mặc Nhiên Trần Phi Vũ và Sở Vãn Ninh La Vân Hi. Có lẽ đây chính là giai đoạn Mặc Nhiên bắt đầu "hắc hóa" thành đại ma vương, trút bỏ bề ngoài ngây ngô, trong sáng để khoác lên mình vẻ gai góc, sắc sảo. Nhan sắc "đỉnh của chóp" của Trần Phi VũTrái lại, Sở Vãn Ninh lúc này đã hoàn toàn bị khuất phục dưới chân người đồ đệ mà một tay mình dạy bảo. Khóe miệng và bộ y phục trắng của sư tôn đã dính máu, đáy mắt cũng ánh lên một tia bất lực. Bị thương mà vẫn đẹp nức lòng như này sao La Vân Hi ơi!?Tuy nhiên, cộng đồng mạng lại lấy làm thích thú trước hình ảnh La Vân Hi bị ngược "tơi tả" như thế này. Ai nấy đều cho rằng tạo hình tiên tử của nam diễn viên đẹp đến nao lòng, cộng thêm diễn xuất nhập tâm nữa lại càng khiến cho người khác cảm thấy Sở Vãn Ninh như đang bước ra từ trong truyện vậy. Cộng đồng mạng không ngăn nổi niềm vui sướng trước việc La Vân Hi bị ngược... Ảnh chụp màn hìnhHạo Y Hành được chuyển thể từ tiểu thuyết đam mỹ ăn khách Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn của tác giả Nhục Bao Bất Ngật Nhục. Phim kể về Mặc Nhiên Trần Phi Vũ và sư tôn Sở Vãn Ninh La Vân Hi. Mặc Nhiên tội ác tày trời, được chuyển ý thức về thời niên thiếu nhiều năm về trước. Lúc này, Mặc Nhiên phát hiện ra nhiều bí mật mình không hề hay biết, và hiểu rõ về những đoạn tình cảm mình từng đánh mất. Nhờ sự giúp đỡ của Sở Vãn Ninh, Mặc Nhiên đã hồi tâm chuyển ý, siêng làm việc thiện để tích đức giải oán số bình luận khác của cộng đồng mạng- Trần Phi Vũ! Chị yêu em! - Sư tôn ơi sao sư tôn lại đẹp đến như vậy huhu hộc máu rồi vẫn đẹp...- Sư tôn là để yêu thương! Vãn Ninh ơi ra đây con lau miệng cho sư Không biết chuyển thể như nào nhưng cái tạo hình này làm tui tưởng Husky với Sư Tôn thật sự bước ra từ trong truyện vậy huhu- Nhìn La Vân Hi xót quá, nhưng nội tâm tôi càng nhìn chỉ càng muốn ngược nữa đi- Đây chắc là lúc đi tìm hồn của Vãn Ninh hoặc lúc xem lại ký ức của Hoài Tội đại sư. Nói là cảnh ngược tâm cũng đúng nhưng cả bộ này hầu như chỗ nào chẳng ngược. Ngược tâm nhất chính là chúng tôi với 7749 cái tin cắt với hoãn nè- Biết ngược đau lắm ấy, đọc truyện khóc quá trời luôn, nhưng vẫn thích coi La Vân Hi bị ngược tơi Ngược, ngược nữa, ngược mãi!Tổng hợp Cbiz Chuyển Động 360Hạo Y Hành chưa có lịch phát sóng chính thức. Nguồn ảnh Tổng hợp Giải trí Chủ nhật, 26/6/2022 1104 GMT+7 1104 26/6/2022 Hương Ly hai lần liên tiếp thi Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam. Tuy nhiên, Top 5 là thứ hạng cao nhất cô đạt được. Hoa hậu, á hậu sau khi đăng quang Chung kết Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2022 khép lại với chiến thắng thuộc về người đẹp Ngọc Châu. Hai danh hiệu á hậu lần lượt được trao cho Lê Thảo Nhi và Huỳnh Phạm Thủy chung kết Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam diễn ra tối 25/6, Hương Ly một lần nữa dừng chân ở top 5. Cách đây hai năm, cô tham gia Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2019 và cũng dừng chân ở top 5. Năm đó, cô ngất xỉu ở giây phút MC công bố giải thưởng phụ. Năm 2017, cô đăng ký nhưng rút lui giữa chừng với lý do sức khỏe. Trở lại Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2022, Hương Ly đặt mục tiêu trở thành á hậu 1 và chinh chiến ở đấu trường sắc đẹp quốc tế. Tuy nhiên, Hương Ly một lần nữa không đạt được mục tiêu đề Ly dừng chân ở Top 5. Ảnh Phương Lâm, Quỳnh đêm thi cuối, Hương Ly đăng bức hình chụp cùng cha mẹ và viết "May quá, năm nay không xỉu để được chụp tấm ảnh để đời cùng với hai người quan trọng nhất cuộc đời mình. Sẽ luôn không ngừng đi tiếp để cho ba mẹ tự hào". Theo video hậu trường tại sân khấu chung kết, Hương Ly bật khóc khi giám khảo Hoàng My, H'Hen Niê đến ôm động viên. Ở cuộc thi năm nay, Hương Ly là thí sinh mạnh, được đánh giá cao. Cô dày dặn kinh nghiệm trình diễn, phong thái tự tin với sắc vóc nổi bật. Theo thông tin do ban tổ chức cung cấp, cô cao 1,76 m cùng số đo ba vòng 79-62,5-92 cm. Tuy nhiên, điểm yếu của Hương Ly là tiếng Anh. Trong đêm chung kết, Hương Ly chọn trả lời câu hỏi ứng xử bằng song ngữ. Tuy nhiên, phần trả lời tiếng Anh của cô khá tệ, phát âm kém khiến khán giả khó có thể nghe ra cô trả lời gì. Video ghi lại cảnh Hương Ly trả lời bằng tiếng Anh đang lan truyền trên mạng xã hội với nhiều bình luận chê bai. Nhiều khán giả cho rằng nếu Hương Ly không chọn trả lời bằng tiếng Anh thì phần thi của cô trong chung kết đã được đánh giá cao Anh là hạn chế của Hương Ly. Ảnh Quỳnh Danh, Phương phần ứng xử, Hương Ly được hỏi "Nhiều quốc gia đang đối diện với tình trạng cơ cấu dân số già và mức sinh thấp. Họ lấy lý do đó để phản đối hôn nhân đồng giới. Em phản đối hay đồng ý, vì sao?". Thí sinh đáp "Việc một người yêu một người không liên quan dân số già hay trẻ. Đối với tôi, tình yêu không phân biệt giới tính, sắc tộc và màu da. Một đất nước hạnh phúc là đất nước mà người dân ở đó hạnh phúc và tự do".Với Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam 2022, Ngọc Châu đăng quang hoa hậu. Thủy Tiên và Thảo Nhi là hai á hậu. Lan Phương Hương Ly Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam Hoa hậu H'Hen Niê Hoa hậu Hoàn vũ Hương Ly Hoa hậu Hoàn vũ Việt Nam Bạn có thể quan tâm Vẫn với chất văn buồn man mác và để lại trong lòng người đọc một chút cảm giác hư ảo, một chút ngẫm nghĩ sau mỗi câu chuyện. Dường như từng câu chuyện chúng ta đều tận mắt thấy, tận tai nghe và hiện diện ở đó như thể chúng ta tham gia vào câu chuyện, là một nhân vật trong đó. Chúng ta cảm nhận từng cảm xúc xâm chiếm lấy tâm hồn, với Hành lý hư vô, nó không bùng lên mãnh liệt hay ào ạt, mà nhẩn nha len lỏi vào từng góc riêng tư ta cố tình giấu đi, có khi lại quên mất giữa nhịp sống hối hả. Xem thêm Rất thật, rất gần gũi Người đọc cũng dễ dàng tìm gặp những triết lý sống trong mẩu chuyện “Biết sống”, “Không mùa”… con người ai cũng có những sở thích riêng cho mình có người thì đọc sách, nghe nhạc, xem phim,… Riêng cũng có những người dành thời gian để kiếm tiền, để tạo cho mình một cuộc sống giàu có, sung sướng nhưng mỗi người mỗi kiểu và đến lúc họ cũng nhìn ra rằng đâu phải giàu mới vui, niềm vui đến từ những cái hết sức bình dị. Hay cảm động trước cảnh những giáo viên dạy học ở những làng quê nghèo khó, thay vì cảnh học tập đầy đủ tiện nghi thì những đứa trẻ đó phải học những địa điểm tạm bợ từ nhà trường chuyển đến nhà riêng, cảnh những bà mẹ làm lụng vất vả đợi con học tập xong rồi đón về. Rất thật, rất gần gũi như thể chúng ta đang chứng kiến nó. Mộc mạc đậm chất Nam bộ Một cuốn tản văn với lối viết chân chất, mộc mạc đậm chất Nam bộ về những mẩu chuyện ta có thể bắt gặp đây đó, những trăn trở về cuộc sống của tác giả. Đọc xong, khép trang sách lại, ngồi ngẫm lại thấy cuộc đời này vô thường quá, "những thứ bạn phụ thuộc vào, như thể chúng là tai, là mắt, là oxy, hóa ra buông bỏ được. Và có thể buông nhẹ không…” Ngoài ra, cuốn sách bìa siêu dễ thương và một điểm cộng lớn cho chất liệu thân thiện với môi trường. Nhỏ bé bên lề xã hội Mình không phải fan chị Tư, xưa giờ đây mới chỉ là quyển thứ 3 của chị mà mình mua, trong khi chị ra hơn chục quyển rồi. Có điều mình có cảm tình với chị. Lâu lâu gặp lại, vẫn giọng văn đó, vẫn cách nhìn đó. Chị hay viết về những con người nhỏ bé bên lề xã hội, những con người bình thường nhưng không hề tầm thường, ngược lại mình thấy có những người “vĩ đại” theo cách rất riêng của họ. Sách chị Tư thường mỏng thôi, nhưng mình luôn đọc rất chậm rãi, vì sách của chị, cũng như những nhân vật của chị, không chậm thì không cảm được đâu. Neo lại bóng mình “Cho đi và mất trí nhớ, chỉ nhiêu đó mà anh phải học mấy năm mới thuộc” “Sợ bị người đời quên mất” là nỗi ám ảnh của nhiều người, bằng mọi giá phải ghi lại dấu ấn của mình trong từng việc, từng hành động, cốt chỉ để thỏa mãn cái tôi cá nhân. Lại có những người sống đơn giản, không sân si, cho đi yêu thương tự nguyện, lại để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người thân, bạn bè. Vậy dấu ấn hữu hình hay vô hình sẽ lưu lại lâu hơn? Có lẽ không có câu trả lời cụ thể, nhưng tôi tin, sự cho đi không màng ghi nhận đáng trân quý hơn. Nhưng mấy ai sống vô tư được hết kiếp này… Một số đoạn hay trong sách “Với một số nỗi đau, góp mặt đã là vỗ về, ngồi im lặng bên họ, không nhất thiết phải nói gì, nhất là những lời ba la vô nghĩa… Bảo “không sao đâu” là lừa gạt, “sẽ có cách” là trì hoãn thực chất là chẳng cách nào, nhưng nói “khổ gì cũng trải qua rồi, cố chịu thêm chút nữa” thì đã bước qua ranh ác… Đời sống dời đổi không ngừng, nên vỗ về nhau cũng không thể xài cách cũ. Tới lúc nào đó, mạnh ai nấy tự dỗ mình, chứ còn sức đâu mà ủi an nhau. Khi ấy người ta ru tổn thương bằng gì khi “không sao đâu” đã hoàn toàn vô dụng. Nhưng cách nào thì dỗ dành ai đó đang đau, tuyệt đối, không thể nào, bằng bạo lực.” – Dỗ dành cũng khác. “Tất cả là tại nhân dáng nhà quê mà ra hết, mấy chị nghĩ. Nên chưng diện này là cho mấy đời đàn bà luốc lem dồn lại, cho tự ái dồn nén trong lòng.” – Dâu biển ngang qua một nét mày “Giàu nghèo gì phải vui mới được””Nhìn thấy cái đẹp trong thứ tưởng chừng vô dụng, trăm phần trăm chẳng phải người sống gấp sống nhanh” – Biết sống. "Với một số nỗi đau, góp mặt đã là vỗ về, ngồi im bên họ, không nhất thiết phải nói gì, nhất là những lời ba la vô nghĩa.”“ Mình từng có lần gọi cái đời sống tẻ nhạt, không biến cố, lờ đờ trôi theo thời gian là “không dấu vết”. Hôm đó bạn nghe được, nói làm gì có người nào sống mà không để dấu. Ngay cả một người vô dụng nhất, chẳng có tích sự gì, lúc qua đời cũng đất tốt cây xanh.”Hành lý hư vô - Một cuốn tản văn với lối viết chân chất, mộc mạc đậm chất Nam bộ về những mẩu chuyện đời thường mang theo nỗi niềm trăn trở của tác giả. Thông qua Hành lý hư vô, nhà văn Nguyễn Ngọc Tư giúp bạn đọc nhận ra rằng, ở góc đâu đó trong xóm nhỏ vẫn có những người chân lấm tay bùn, những người cuộc sống hàng ngày chỉ quẩn quanh gian bếp nhỏ, bên ruộng đồng. Nhưng trong cái cách họ sống, cách họ đối diện, vượt qua thăng trầm cuộc đời, đã để lại nhiều bài học quý giá. Nguồn sông uốn khúc tận cùng Lững lờ bèo dạt trên dòng thênh thang Màu hoa tim tím dịu dàng Hàng cây trải nắng nhuộm tràn quê hương” Cảnh đồng quêNgoại - người đã trồng cây xoài cát bên hè, không biết có ý gì, hay đơn giản vì thấy đất trồng thì trồng lấy cây ăn trái. Vẫn là Ngoại “một người đàn bà cả đời ẩn hiện trong bếp, ngoài vườn và trên mảnh ruộng của mình, lúc về đất không để lại gì ngoài tấm ảnh thờ và mất cây ăn trái trong vườn. Nhưng cậu Năm giữ cây không đốn, dù chúng già cỗi lâu nay chẳng hoa lợi gì. "Có lẽ với cậu Năm, với con cháu, mảnh đất này, cây xoài năm năm nào chính là hiện thận còn sót lại của Ngoại, nhưng rồi chính cây cũng có vòng đời của mình, bệnh tật mà ra đi. Cậu Năm buồn, tiếc thương, nhưng cậu đâu biết biết rằng, chính cậu lại là “bản sao hoàn hảo nhất của ngoại. Trong dáng đi của đứa cháu, trong cái hương vị món bánh tằm được truyền dạy." Hóa ra Ngoại vẫn ở lại, chưa bao giờ bị mất đi.“Cũng là ở xóm nhỏ nọ, có một quán canh cua nổi tiếng trong con hẻm cũ. Mỗi ngày nấu đúng bảy chục tô, hỏi mua tô thứ bảy mươi mốt về làm thuốc cũng hên xui. Sáng dọn chưa ấm chỗ, vèo cái hết nồi bánh, thời gian con lại bà chủ quan để dành nằm võng nghe Thái Thanh hoặc dẫn chú vịt xiêm cồ đi chơi dài xóm."Với người phụ nữ ấy, bà thấy cuộc đời mình hạnh phúc với việc làm vừa đủ và sống thảnh thơi, thư giãn. Nhiều người thắc mắc sao bà không cố làm thêm kiếm nhiều tiền cho giàu, nhưng đối với người phụ nữ ấy “giàu nghèo gì phải vui mới được.”Chữ vui nghe thì có vẻ đơn giản, không phức tạp, nhưng ở mỗi người chữ vui mang lại ý nghĩa khác nhau. Vui của người phụ nữ bán canh cua đầu con hẻm cũ có thể chẳng giống với bất cứ ai xung quanh, kể cả con nhiều người cần nhiều hơn thế, như vợ chồng con trai khi kế nghiệp mẹ, mở bán từ sáng sớm tới khuya, đối với họ, cứ phải giàu trước đã, chuyện khác tính sau, không cái vui nào bằng niềm vui đếm “tờ giấy bạc sốt soạt” không ngơi lựa chọn, mỗi lựa chọn để rồi từ đó tạo nên cuộc đời cũng mang đến niềm vui, nỗi buồn theo những cách khác hẳn, chỉ với những ai biết sống chậm lại, biết thả lỏng tắm mình trong mùi hoa ban đỏ trong đêm, … có lẽ người đó sẽ tận hưởng được nhiều vẻ đẹp trên đời bất kể giàu nghèo .Bởi mùi hoa trong đêm nhẹ và thanh đời sống, hiện thực nghiệt ngã không ngừng đeo bám, bào mòn sức sống con mùa, mất giá thu hoạch, hay đơn giản việc giúp đỡ người bên vệ đường cũng bị bắt oan, chịu đòn oan, có những vụ lúa có “mưa dầm nhấn chìm ruộng sạ”, đồng tôm thất bát mấy năm liền chỉ vì cách ống xả thải của mấy nhà máy chế biến thủy sản chừng vài cây số. Lúc ban đầu họ cũng động viên an ủi nhau, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Nhưng năm nay qua năm khác, bão lũ, khó khăn, vấn nạn kéo đến làm nhàu nát cuộc đời của họ, đến lúc câu nói an ủi “không sao đâu” đã hoàn toàn vô tác dụng. Và trong khoảnh khắc ấy, cô Tư muốn nhắn gửi đến bạn đọc thêm một lời nhắn rằng “với một số nỗi đau, góp mặt đã là vỗ về, ngồi im bên họ, không nhất thiết phải nói gì, nhất là những lời ba la vô nghĩa.”Cách an ủi bên cạnh lặng im mới thật giá người dễ hơn thua, so bì nhau nhiều thứ, họ nghĩ rằng ai đó có chiếc xe, ngôi nhà khang trang, con số tài khoản trong ngân hàng là minh chứng cho việc ta giỏi giang, thành đạt và hay hơn để có xe, có nhà khang trang, có con số dài thật dài, điều họ đã đánh đổi là những gì? Liệu chúng có thực sự xứng đáng?Không có một công thức hay quy chuẩn chung cho tất cả mọi người như thế nào mới là cuộc sống tốt. Bản thân mỗi người đều có quyền theo đuổi lý tưởng của riêng mình. Cũng giống như ngoài kia vẫn có những người chọn ruộng đồng, chọn sông nước, chọn một nắng hai sương, “áo bạc màu, da sạm nắng nhưng nụ cười của họ thì nắng tỏa, nhẹ nhõm, không nhuốm muộn phiền”. Kiểu người mà theo tác giả “ở không nhìn thì nhăn rúm vậy, nhưng chỉ cần chạm tay vào là một nhanh cây, sức sống lại tràn trề.” Mỗi người mỗi lự chọn, sẽ có cách sống riêng, cần gì chúng ta phải so đo thiệt hơn.“ Thứ mất đi không cách nào tìm, chính là khoảnh khắc đắn đo chừng như vô tận. Người ta vẫn tưởng chém vào nước thì không để lại sẹo. Chẳng nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng chúng vẫn ở đó, rách bướm, còn lâu mới lành.”“ Cách con người đánh mất nhiều thứ nho nhỏ, tưởng không đáng kể, một ngày nào đó bỗng trở thành những khoảng trống.”“ Không phải vì tạm bợ mà người ta không khao khát chạm tay vào vĩnh cửu. Cả khi không thể gặp, cũng có phần thưởng dành cho những kẻ kiếm tìm.”“ Hiểu cách những mối quan hệ biến dạng sau mỗi cuộc chuyển dời, nhất là giữa người với người, nhưng sau vài lần chuyển nhà, đồ đạc mới là thứ khiến bạn ngạc nhiên. Những thứ bạn phụ thuộc vào, nhưng thể chúng là tai, là mắt, là oxi, hóa ra buông bỏ được. Và có thể nhẹ như không.”Hành lý hư vô đọc xong mình cứ thấy buồn buồn, thấy cuộc đời sao mà vô thường quá. Nhưng trong cái buồn lại tìm thấy cả sự vô tư, cả sức sống kiên cường, âm ỉ và mạnh sách giúp mình thêm hiểu và yêu mến văn hóa, lối sống chân phương của người con miền quê sông nước. Những con người thật thà, hảo sảng mình có thể gặp đâu đó trên mảnh đất Sài người chị của mình từng nói rằng, dần dần những điều cô Tư viết trở nên sâu lắng và nội tâm hơn, câu chữ khiến con người ta phải trở vào trong tâm hồn lục lọi tìm kiếm những dấu tích của thời gian. Có lẽ đúng là lý hư vô sẽ hợp trong một buổi chiều thanh vắng nào đó, ở một góc yên ắng, khi ta chọn tách tâm trí mình ra khỏi sự ganh đua bon chen của nhịp sống thường nhật, chỉ ngồi đó và được chìm đắm câu chữ. Cuốn sách sẽ giúp ta thêm yêu thương những điều giản dị, mộc mạc từ cuộc sống thường nhật. Và tìm thấy chút bình yên, khoảnh khắc mà trái tim khao khát kiếm lắm chân tình mà cô Tư gửi gắm. “Ngó nắng bạc, tôi nghĩ biết đâu màu thu đã từng hiện diện rồi lặng lẽ tàn, anh xỉn không nhận ra bởi vì chưa từng quay mặt lại. Những viển vông không bao giờ biết sau lưng mình, ngày chúng mình có những thứ đáng giá chừng nào. Ngay khoảnh khắc ấy, tôi tự hỏi những ngày mình bỏ nhà đi gặp mùa thu, thứ mình không thuộc về, tôi đã bỏ lỡ từng nào thứ.”6

review hành lý hư vô