review chào anh bác sĩ tần

Với những thông tin phản ánh như vậy, phóng viên nhắn tin đến bác sĩ Nhạn hiểu rõ hơn về quy trình tư vấn cũng như tiến hành nâng mũi. Liên hệ qua Fanpage bác sĩ Nhạn, người này tư vấn, phóng viên nên làm mũi cấu trúc sụn tai kết hợp thu gọn đầu mũi và chỉnh xương "Anh sẽ dùng sụn tai dựng trị đẩy mũi cao bay theo tỷ lệ của riêng em. Lễ hội Tây Thiên năm 2013 tổ chức từ ngày 25-3 đến 28-3 (tức ngày 14-2 đến ngày 17-2 năm Quý Tỵ) tại huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc. Bác sĩ Vân Anh chỉ ra những nguyên nhân gây ra bệnh xuất tinh sớm ở nam giới như sau: - Lạm dụng thủ dâm: Việc thủ dâm với tần suất dày đặc khiến cho việc xuất tinh của "cậu nhỏ" trở thành phản xạ "rất nhạy" khi sinh hoạt tình dục với bạn tình. Review Bác sĩ da liễu Trần Ngọc Ánh - giờ làm việc: Phòng khám review Bác sĩ da liễu Trần Ngọc Ánh chuyên thăm khám và điều trị bệnh tất cả các ngày trong tuần, trong khung giờ: Sáng Thứ 2 - Thứ 6: từ 08:30 - 12:00 (không làm việc sáng Thứ 5) Sáng Thứ 7: từ 7:30 đến 12:00 Mẹo nhỏ có "VÕ" giúp tăng cường sinh lý HOẢ TỐC. Trong dân gian, có rất nhiều mẹo chữa yếu sinh lý không cần dùng thuốc hiệu quả, có thể áp dụng tại nhà, vừa an toàn lại mang nhiều hiệu quả cao, không tốn chi phí điều trị nên phái mạnh có thể tham khảo và thử matriks x berordo 2x2 yang memenuhi persamaan. Đánh giá 8/10 từ 18255 lượt REVIEW TRUYỆN XIN CHÀO, BÁC SĨ TẦNTên khác Chào anh, bác sĩ TầnTác giả Dạ MạnThể loại Hiện đại, thanh xuân vườn trường, SẠCH_SỦNG_NGỌT, nam phụ dễ thương, HEĐộ dài 77 chương + 9 ngoại truyệnTình trạng Hoàn ánLâm Vu thi cấp 3 đạt được số điểm cao nhất toàn thành phố, đỗ vào trường Nhất Trung ở Tấn Thành, tại đây cô gặp được Tần Hành ở trường được vô số người thầm thương trộm nhớ, trừ Lâm Vu buổi tối ở lớp học thêm, Lâm Vu nhặt được một tờ giấy, trên đó có ghi Tớ thích cậu, Tần tiện tay ném tờ giấy ra phía sau cho Tần Hành, ai ngờ lại bị giáo viên chủ nghiệm bắt Vu bị gọi lên văn phòng, từ đó lời đồn nổi lên bốn phía rằng— Lâm Vu thích Tần Hành !!***Ngày đó, chỉ một tờ giấy với vỏn vẹn dòng chữ “Tớ thích cậu, Tần Hành” đã vô tình kết sợi dây tơ duyên giữa Lâm Vu và Tần Hành lại với Vu, là cô gái nhỏ sinh ra trong một gia đình nghèo ở vùng núi Đông Ly xa xôi. Cuộc sống từ nhỏ thiếu đi tình thương của cha và sự dạy dỗ nghiêm khắc của mẹ đã tạo nên một Lâm Vu rất kiên cường, bản lĩnh. Cô không có cuộc sống đầy đủ mọi thứ, cô lại càng không có một gia đình trọn vẹn đúng nghĩa. Thế nhưng, cô chưa từng có suy nghĩ đòi hỏi về những điều xa vời đó. Bởi vì, cô biết nếu chính bản thân mình không tự vươn lên thì cả đời này chỉ có thể ngụp lặn trong tăm tối mà Vu xinh đẹp nhưng không kiêu ngạo. Cô tài giỏi nhưng khiêm tốn đúng mực. Đối với Lâm Vu mà nói thì học chính là con đường duy nhất để có một cuộc sống tốt đẹp. Vì thế, cô vẫn luôn nỗ lực và cố gắng hết trước, mẹ cô đã giúp đỡ cô bé Thẩm Nghi Đình mới năm tuổi chạy trốn khỏi bọn bắt cóc buôn người. Nhờ vậy nên nhà họ Thẩm đã luôn thể hiện sự cảm kích, biết ơn của mình với gia đình cô. Khi Lâm Vu nhận được tin điểm thi cấp ba của mình cao nhất thành phố và đỗ vào trường trọng điểm Nhất Trung thì gia đình của cô bé Nghi Đình đã mở lời giúp đỡ cô. Bản thân Lâm Vu luôn được mẹ dạy dỗ cách sống không dựa dẫm vào người khác nên cô vẫn luôn dè dặt, hạn chế ỷ lại vào Thẩm gia nhất có thể. Và có lẽ, nhờ vậy mà tạo nên một Lâm Vu mạnh mẽ, kiên cường của tương lai sau Nhất Trung cô gặp Tần Hành – một nam sinh vẻ ngoài ưa nhìn và được vô số nữ sinh trong trường thầm thương trộm nhớ. Và trùng hợp hơn nữa là bọn họ lại cùng lớp với nhau. Cô ngồi trên, anh ngồi dưới. Ba năm cao trung, Lâm Vu và Tần Hành được tiếp xúc, hiểu thêm về đối phương nhiều hơn, cả về cuộc sống và định hướng cho tương lai sau thời gian cấp ba cứ thế trôi đi…Nếu hỏi Tần Hành bắt đầu thích Lâm Vu từ khi nào thì có lẽ anh cũng không trả lời được. Có thể là từ những lúc bị cô lạnh nhạt, hay có thể là từ nụ cười vô tình của cô hay có thể từ khoảnh khắc anh trông thấy cô nghiêm túc ngồi luyện nghe tiếng anh. Chỉ đơn giản như vậy mà liệu điều đó có quan trọng không? Yêu thích một người thì chắc hẳn là không cần bất kỳ lí do nào. Những rung động đầu đời của Tần Hành đã dành trọn cho Lâm Vu, một cô gái kiên cường mạnh mẽ như vậy. Có lẽ anh đã sớm nhận ra tình cảm của mình từ những năm tháng tuổi trẻ này rồi, thích đến mức phải mặt dày đi đòi lại chiếc túi mà cô thêu tặng mình, thích đến mức sẵn sàng ở lại tự học vào mỗi buổi tối rồi lấy cớ đưa cô về kí túc xá cho yên Lâm Vu đối với Tần Hành tuy có chút lãnh đạm, có chút xa cách vì cô sợ khoảng cách của cô và anh quá xa, vì cô sợ cô sẽ ảnh hưởng anh và vì anh chưa bao giờ nằm trong kế hoạch của cô. Lâm Vu muốn thuận lợi học hành, thuận lợi đỗ đại học, thuận lợi kiếm một việc làm báo hiếu mẹ. Nhưng chính sự quan tâm nhỏ nhặt của Tần Hành đã khiến cô nhận ra, anh thực sự quan trọng trong cuộc đời của mình. Lâm Vu thích Tần Hành, nhưng cô lại không phát hiện ra ngay được vì tình cảm đó vẫn chưa đủ lớn. Thế nhưng, từ những điều nhỏ bé của anh như giúp cô tìm lại chiếc ví bị mất cắp, sau đó dùng toàn bộ tiền tiêu vặt của mình cho cô rồi nói dối vì anh biết lúc đó tiền quan trọng như thế nào đối với cô. Hay việc anh cho cô mượn tập, giảng vài bài khó cho cô, đưa cô đi công viên xả stress… Và còn rất nhiều điều vụn vặt dễ thương khác nữa, đã bắt đầu lay động trái tim của Lâm cô vì căn bệnh của mẹ mà bỏ thi đại học, anh khẩn trương gấp rút như chính mình gặp khổ sở vậy. Ngày cô bình thản bảo sẽ thi lại đại học anh tỏ tình với cô nhưng không gấp gáp đòi một danh phận. Anh nói, Lâm Vu, hẹn gặp lại em ở Đại học Hành hỏi Lâm Vu rằng cô có biết cái gì gọi là thích không? Đó chính là, thích chỉ là nhìn tên hai người ở chung một chỗ thôi cũng cảm thấy hạnh phúc. Anh nguyện ý chờ cô, anh nguyện ý chọn học ngành y vì cô. Chờ đợi rất lâu rất lâu. Và rồi không phụ lòng anh, cô đồng ý. Lâm Vu và Tần Hành chính thức xác định quan hệ với cao trung đến đại học rồi đến lúc trưởng thành, Tần Hành đều bên cạnh Lâm Vu mỗi khi cô khó khăn. Anh dẫn dắt cô, anh từ bỏ cơ hội vì cô, anh lo lắng sợ hãi, khẩn trương vì nghe tin nơi cô ở có động đất. Và cả cách anh gọi cô bằng cái tên A Vu đầy thân mật. Tất cả đã chứng minh, anh yêu cô gái này đến rồi tình cảm đó đã kết thúc trọn vẹn bằng một đám cưới hạnh phúc và một bảo bảo đáng yêu cực kỳ. Đến giờ mình vẫn nhớ Tần Hành từng nói với cục cưng của mình rằng Đời này, tất cả khẩn trương ba đều dành cho mẹ con ra, tên truyện “Xin chào, bác sĩ Tần” lại hoàn toàn không đề cập quá nhiều về nghề bác sĩ mà đó là tương lai của Tần Hành vì Lâm Vu mà thay đổi. Đó là sự đánh đổi của Tần Hành để theo đuổi cô gái mình thích, theo đuổi một Lâm Vu chững chạc, giỏi giang. Tình cảm của Lâm Vu và Tần Hành kéo dài như vậy, ngày càng sâu đậm hệt như kẹo mạch nha, ngọt ngào và không tách rời không chỉ đề cập đến tình cảm của nhân vật chính mà còn các vấn đề vẫn thường xảy ra trong những năm tháng thanh xuân của mỗi chúng ta như thầm thương một người đến mức ghen tỵ hay cảm giác không phục khi bản thân không bằng các bạn học khác. Khi đọc truyện mình cũng cảm thấy rất sảng khoái vì những màn nữ chính thể hiện tài năng hay những lúc nam chính tự vả bôm bốp vào mặt mình. Đúng thật là thanh xuân! Nam phụ Thẩm Nghi Hành cũng rất đáng yêu, tuy đất diễn không nhiều nhưng lại chiếm được sự yêu thích của mình vô cùng. Thẩm Nghi Hành chính là nhân chứng sống của câu nói “Yêu thì phải nói cũng như đói là phải ăn” vì đến cuối cùng anh lại không thể nói rõ tình cảm của mình với Lâm Vu mà đánh mất đi cô gái ấy. Tuổi trẻ chính là sẽ có lúc tiếc nuối như vậy, nhưng thật may khi anh vẫn gặp được người cùng mình đi đến hết quãng đường còn rất thích bộ truyện này của tác giả Dạ Mạn vì nó đã phản ánh một phần hiện thực, ai cũng sẽ có lúc thất bại, cũng sẽ có lúc gục ngã nhưng không vì thế mà chúng ta chùn bước trước tương lai. Nếu ai đã từng đọc qua tác phẩm Xin Chào Chu Tiên Sinh chắc vẫn còn ấn tượng với Lâm Vu và Tần Hành thì bộ truyện này là viết về cặp đôi này. Liệu họ sẽ có được cái kết viên mãn chu Chu tiên sinh hay không? Mời các bạn đón Vu thi cấp 3 đạt được số điểm cao nhất toàn thành phố, đỗ vào trường Nhất Trung ở Tấn Thành, tại đây cô gặp được Tần Hành ở trường được vô số người thầm thương trộm nhớ, trừ Lâm Vu buổi tối ở lớp học thêm, Lâm Vu nhặt được một tờ giấy, trên đó có ghi Tớ thích cậu, Tần tiện tay ném tờ giấy ra phía sau cho Tần Hành, ai ngờ lại bị giáo viên chủ nghiệm bắt Vu bị gọi lên văn phòng, từ đó lời đồn nổi lên bốn phía rằng- - Lâm Vu thích Tần Hành!!...Một người là một thiếu nữ nông thôn thiên tài,Một người là một thiếu niên gia cảnh hậu đãi Trải qua 8 năm ràng buộc, Thế sự đã an bài, anh chỉ thiên vị một mình hay xuyên suốt quá trình trưởng thành gặp lại nhau từ cấp 3 của 2 nhân vật chính đến lúc có con. Đọc xong liền thấy có những con người ưu tú như vậy yêu thương bền lâu như thế. Đáng hâm mộ truyện hay ae nhảy hố... Đọc Truyện Nếu ai đã từng đọc qua tác phẩm Xin Chào Chu Tiên Sinh chắc vẫn còn ấn tượng với Lâm Vu và Tần Hành thì bộ truyện này là viết về cặp đôi họ sẽ có được cái kết viên mãn chu Chu tiên sinh hay không? Mời các bạn đón Vu thi cấp 3 đạt được số điểm cao nhất toàn thành phố, đỗ vào trường Nhất Trung ở Tấn Thành, tại đây cô gặp được Tần Hành ở trường được vô số người thầm thương trộm nhớ, trừ Lâm Vu buổi tối ở lớp học thêm, Lâm Vu nhặt được một tờ giấy, trên đó có ghi Tớ thích cậu, Tần tiện tay ném tờ giấy ra phía sau cho Tần Hành, ai ngờ lại bị giáo viên chủ nghiệm bắt Vu bị gọi lên văn phòng, từ đó lời đồn nổi lên bốn phía rằng– – Lâm Vu thích Tần Hành!!…Một người là một thiếu nữ nông thôn thiên tài,Một người là một thiếu niên gia cảnh hậu đãi Trải qua 8 năm ràng buộc, Thế sự đã an bài, anh chỉ thiên vị một mình cùng tác giảXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng Nếu ai đã từng đọc qua tác phẩm Xin Chào Chu Tiên Sinh chắc vẫn còn ấn tượng với Lâm Vu và Tần Hành thì bộ truyện này là viết về cặp đôi họ sẽ có được cái kết viên mãn chu Chu tiên sinh hay không? Mời các bạn đón xem. Lâm Vu thi cấp 3 đạt được số điểm cao nhất toàn thành phố, đỗ vào trường Nhất Trung ở Tấn Thành, tại đây cô gặp được Tần Hành. Tần Hành ở trường được vô số người thầm thương trộm nhớ, trừ Lâm Vu ra. Một buổi tối ở lớp học thêm, Lâm Vu nhặt được một tờ giấy, trên đó có ghi Tớ thích cậu, Tần Hành. Cô tiện tay ném tờ giấy ra phía sau cho Tần Hành, ai ngờ lại bị giáo viên chủ nghiệm bắt được. Lâm Vu bị gọi lên văn phòng, từ đó lời đồn nổi lên bốn phía rằng Lâm Vu thích Tần Hành!! Một người là một thiếu nữ nông thôn thiên tài, Một người là một thiếu niên gia cảnh hậu đãi Trải qua 8 năm ràng buộc, Thế sự đã an bài, anh chỉ thiên vị một mình tháng 8, thời tiết một ngày tận 35°C, cuối cùng buổi huấn luyện quân sự cho học sinh mới của trường nhất trung cũng đã kết thúc, chính thức bắt đầu khai giảng. Buổi sáng, khi trời hửng lên 1 chút, Lâm Vu ngồi trên ô tô của Thẩm gia, tạm biệt mẹ và bà rồi bước xuống một con đường xa lạ. Hơn 5 tiếng sau, đã gần về trưa Lâm Vu mới đến Tấn Thành. Xe dừng lại ở 1 ngôi nhà. Lâm Vu đi vào phòng khách, gặp được 2 người ăn mặc chỉnh tề, ngăn nắp. "Chú Thẩm, dì Hoàng." Đây là người duy nhất tại Tấn Thành mà cô quen biết, qua nhiều năm như vậy mà người Thẩm gia luôn một mực đối tốt với gia đình cô. Bà Thẩm đứng dậy, "Cuối cùng cũng đã tới rồi hả, vất vả cho cháu rồi." Lâm Vu"Vẫn còn tốt mà ạ." Ông Thẩm"Có đói bụng hay không cháu? Ăn cơm xong đến buổi chiều là có thể đến trường học luôn nhé." Bà Thẩm gật gật đầu, "Mẹ của cháu có khỏe không?" Lâm Vu"Mẹ cháu uống thuốc như bác sĩ kê đơn, hai ngày nay đã khá lên nhiều rồi." Bà Thẩm"Cháu không nên lo lắng quá, bác sĩ đã nói chỉ cần bồi bổ thân thể cho thật tốt thì sẽ không có việc gì nữa." Mi tâm Lâm Vu hơi nhíu lại, cô đến Tấn Trung để học, cách nhà quá xa, muốn về một chuyến cũng không phải là dễ thế nên không có cách nào chăm sóc được mẹ, kỳ thật cô rất lo lắng. Ông Thẩm múc cho cô một chén canh, "Lâm Vu, con không nên suy nghĩ nhiều. Đến nơi này thì phải cố gắng học cho thật tốt, còn mẹ của con ở đó thì chúng ta sẽ chiếu cố cho." Lâm Vu"Cảm ơn chú." Ông Thẩm nhìn cô, khẽ mỉm cười nói"Đình Đình với cháu chung một lớp, về sau có chuyện gì cứ kiếm nó nhé." Lâm Vu lại nghĩ đến Thẩm Nghi Đình. Hai người gặp nhau lần đầu tiên là vào năm 5 tuổi. Thẩm Nghi Đình bị bọn buôn người bắt cóc, may mắn khi đang tẩu thoát thì được mẹ cô cứu. Về sau Thẩm gia tới tìm con, đối với nhà Lâm Vu vô cùng cảm kích. Lại tìm hiểu rõ được tình trạng của Lâm gia, cũng tỏ ý muốn giúp đỡ nhà cô cải thiện cuộc sống sinh hoạt. Bất quá đều bị mẹ Lâm Vu từ chối. Nhưng mà mấy năm nay, kiểu gì Thẩm gia cũng sẽ mua cho Lâm Vu chút sách vở, tư liệu học tập, điểm này thì mẹ Lâm hoàn toàn không từ chối được, bà cũng không có đủ tiền để mua sách cho con. Việc mẹ mà Lâm Vu đồng ý cũng chỉ có mỗi chuyện đó mà thôi. Cho nên, người Thẩm gia đối đãi với hai mẹ con này càng thêm kính trọng. Năm nay, được một cái là Lâm Vu thi cấp 3 được xuất sắc nhất toàn thành phố, người Thẩm gia liền cùng mẹ Lâm Vu thương lượng. Lâm Vu quá thông minh, nếu chỉ học ở nông thôn thôi thì quả là đáng tiếc. Cuối cùng, Lâm Vu đồng ý lên thành phố để học. Ăn cơm trưa xong, Lâm Vu đi tới trường một mình. Thẩm gia đã an bài mọi việc cực kì thỏa đáng, trong lòng cô âm thầm cảm kích không ngớt. "Văn phòng của trương lão sư ở lầu 2 tại Đức Dục. Cháu đi tìm đến là được. Nếu có việc gì thì cứ gọi cho ta." Lâm Vu gật đầu, "Chú với dì ở lại, cháu đi học đây ạ." Bà Thẩm, "Đứa nhỏ này thật hiểu chuyện." Ông Thẩm, "Đúng vậy đấy. Nếu Đình Đình nhà ta mà được một nửa như nó thì tôi cũng cam lòng." Bà Thẩm liếc ông một chút, "Biết làm sao được." Thẩm Nghi Đình sau khi bị bắt cóc trở về, cha mẹ đối với cô đúng là nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Bà Thẩm không mấy lo lắng, "Không biết hai đứa nhỏ này có thể thân được không nữa." Ông Thẩm cười nói "Tôi nhìn đứa nhỏ này ổn trọng, tính cách cũng không tệ." Bà Thẩm khóe miệng khẽ cười, "Lâm Vu là ổn trọng, bất quá cùng với mẹ nó có một điểm tương đồng, ấy là rất kiêu ngạo." Ông Thẩm là người hiểu chuyện, tự nhiên sẽ nhìn ra được. Huống chi Lâm Vu đến nhất trung để học, Thẩm gia cũng không có giúp đỡ được gì. Nhất trung vì muốn có được học sinh chất lượng, không màng đến học phí, mỗi tháng còn có tiền sinh hoạt trợ cấp. Mặt khác, Lâm Vu là học sinh giỏi được max điểm hóa toàn thành phố, trường học cũng đã nhìn trúng cô ở điểm này. Khai giảng xong, nhà trường dự định để cô gia nhập đội tranh tài. Nhất trung hàng năm đều có học sinh tham gia giải Olympic để lấy được phần thưởng, nếu như đạt được giải đặc biệt cả nước, cuối cùng có thể nhận được học bổng, bất quá cách này so với thi đại học đúng là khó khăn hơn nhiều. Ông Thẩm không khỏi bật cười "Đứa nhỏ này làm sao có thể thông minh như vậy chứ." Trong trường học là một mảnh yên ắng, bỗng dưng truyền đến một âm thanh. Lâm Vu tìm tới phòng làm việc của lão sư. Chủ nhiệm Trương Cần nhìn thấy cô, đang từ trên ghế ngồi bỗng đứng vụt lên."Là Lâm Vu đấy hả." "Trương lão sư." "Buổi sáng về nhà gấp hả?" Lâm Vu gật gật các bạn đón đọc Chào Anh, Bác Sĩ Tần của tác giả Dạ Mạn. Tần Hành đem chiếc nhẫn mang lên ngón giữa tay trái của cô, khóe miệng của anh tươi cười, có chút cúi đầu xuống, tại đầu ngón tay của cô nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn. Anh trước đây thật lâu liền nghĩ qua, nếu như về sau, anh cầu hôn Lâm Vu sẽ là hoàn cảnh như thế nào?Lâm Vu tính cách nội liễm, không thèm để ý hình thức. Thế nhưng cả đời chỉ có một lần, anh hi vọng ở bọn họ sẽ có kí ức đẹp liền ở Nhất Trung họ nhận thức lại, từ bạn học đến người nhìn qua cô, tròng mắt bên trong có hạnh phúc có khẩn Vu hốc mắt phát nhiệt, cô trừng mắt nhìn, "Anh mua nhẫn lúc nào?"Tần Hành "Lúc em đáp ứng tham gia chương trình."Lâm Vu "Đây chính là quà thắng giải mà anh nói sao?"Tần Hành "Chẳng lẽ anh không phải phần thưởng sao? A Vu, anh đem cuộc đời còn lại của anh đều giao cho em."Lâm Vu xưa nay không biết trình độ văn học của anh có thể cao như trời một mảnh xanh thẳm, đường băng màu đỏ nhựa plastic, mặt cỏ màu xanh."Ngày kia, để cha mẹ anh cùng chúng ta, về Đông Lăng."Lâm Vu nháy mắt, "Tần Hành, anh không phải là muốn kết hôn chứ?" Bọn họ vẫn còn đang đi học đó, lại nói hai mươi mấy tuổi thật có chút sớm."Anh rất muốn." Anh không e dè, "Ai bảo chúng ta mấy năm tiếp theo đều sẽ rất bận."Đây đúng là vấn Vu đưa tay nhẹ nhàng vuốt gương mặt của anh, "Có thể gạt thời gian qua một bên mà."Gia đình hai bên gặp mặt, anh cùng với cô sẽ danh chính ngôn thuận. Hai người đều là người trưởng thành rồi, đến nay hết thảy cũng không có thân mật quá. Tần Hành tôn trọng cô, bảo vệ cô. Anh biết rõ có thể đi đến hiện tại, anh nên thỏa người đứng ở chiều hè gần 40 độ, lãng mạn khiến cho người ta cảm thấy buồn tối, liên hoan đầy ba Vu mang Tần Hành tới tham gia, hiện tại tất cả mọi người biết, Lâm Vu cùng Tần Hành là quan hệ gì. Tần Hành cùng Lâm Vu chuyện hồi buổi chiều đã lan người lúc này xuất hiện, thật sự là tiện sát người bên Triết trêu ghẹo nói "Tần Hành, cậu đừng phòng người! Mọi người đều biết, không dám cướp Lâm Vu đâu."Đám người cười ha Thiến nghi ngờ thật lâu, "Anh Tần, không phải hai người yêu nhau từ hồi cấp ba à?"Tần Hành cười khổ lắc đầu, "Anh ngược lại rất muốn!"Lâm Vu rót cho anh một cốc nước, giữa hai người ăn ý vừa ấm lại Triết cùng mấy bạn học nam lập tức không thuận theo."Bạn gái chiến thắng, cô ấy không thể uống rượu, cậu đã tới, thì cậu liền thay cô ấy."Tần Hành tự nhiên không từ diễn Trương cũng là vui vẻ, từ trong nhà mình mang theo một bình rượu trắng. Mấy nam sinh phân ra uống, đương nhiên Tần Hành uống nhiều cuối cùng, bọn họ lại mở hai kết gặp tri kỷ ngàn chén ít, bọn họ kết bạn, cũng là có tư vị người một mực cho tới đến mười giờ hơn, vẫn chưa thỏa mãn, riêng phần mình trở Vu vịn Tần Hành, nhẹ giọng hỏi "Anh thế nào?" Cô không biết tửu lượng của anh, còn là lần đầu tiên gặp anh uống Hành tiếng nói chuyện không giống bình thường, "Choáng đầu, chân nhũn ra. Ở khách sạn đi." Lâm Vu nhìn anh, bây giờ trở về nhà, chẳng lẽ còn để cha mẹ anh chiếu cố anh sao? Cô dứt khoát khẽ cắn môi, dẫn anh trở về khách sạn. Tại khách sạn một lần nữa đặt một phòng Hành kiên trì quét thẻ, không chịu để cho Lâm Vu trả tiền. Lâm Vu không rõ, anh lúc này làm sao còn tỉnh quả cô xem xét giá căn phòng, "Anh thật sự là! Chỉ ở một đêm thôi mà."Lâm Vu không hề nói gì, một đường vịn anh về đến phòng. Đầu cô nóng đầy mồ hôi, tranh thủ thời gian hạ điều hoà Hành nằm trên ghế sa lon, toàn thân khó Vu đi toilet vắt một cái khăn mặt, tới cho anh lau lau mặt, "Chỗ nào không thoải mái?"Tần Hành chỉ chỉ người mặc dù thường xuyên hôn, đến cùng còn chưa có nhìn qua thân thể của đối phương. Hiện tại lại ở khách sạn, cũng không có quần Hành nháy mắt mấy cái, "A Vu, em đi về nghỉ ngơi trước đi."Cô lúc này làm sao có thể đi."Anh lên giường nằm một lát đi."Tần Hành quả thật có chút choáng đầu, bất quá hẳn không phải việc lớn, chỉ là rượu trắng thôi Vu cầm một bình nước khoáng tới, "Anh uống đi, có muốn hay không em đi mua chút thuốc?"Tần Hành uống nửa bình nước, thoải mái hơn."Không có việc gì. Anh nghỉ ngơi một chút liền khoẻ. Em đi tắm trước, mệt mỏi một ngày rồi, đi nghỉ ngơi đi."Lâm Vu cúi đầu, cô có chút không dám nhìn con mắt anh."Không có áo ngủ, chấp nhận một chút."Lâm Vu "..." Cô biết nếu bây giờ cô trở về lấy quần áo càng là bịt tai mà đi trộm chuông, dứt khoát tùy tiện. Căn phòng xa hoa này, chấp nhận chốc lát sau, Tần Hành liền nghe được phòng tắm truyền đến tiếng nước, anh cầm lấy nửa bình nước, ùng ục ùng ục uống Vu mặc áo choàng tắm, phi thường không thích ứng, cô buộc lại đai lưng, đi đường lúc đầu vai có chút hoạt động. Thế nhưng là áo lót bên ngoài bây giờ không thể mặc lại, cô dứt khoát giặt, phơi tại một nơi mà cô cho là bí ẩn, chỉ mong Tần Hành không nhìn Vu từ phòng tắm ra, tóc ướt. Cô lấy dép lê, đi đến bên cạnh anh, "Anh thế nào? Tốt hơn chút nào chưa."Tần Hành á một tiếng, mặt của cô bị nhiệt khí chưng đỏ bừng, trên cổ còn có giọt nước."Em muốn ngủ trước sao? Anh đi tắm rửa." Anh đứng dậy đến phòng tắm, chỗ lớn như vậy, nội y màu trắng của Lâm Vu, anh liếc mắt liền thấy Hành bất đắc dĩ lắc đầu, âm thầm nói ra "Chịu đựng vậy."Trong phòng tắm không khí ngột ngạt, anh càng thêm khó chịu, đột nhiên ngực một trận nghiêng trời lệch đất, anh phản ứng cực nhanh, ngay lập tức nôn ra bồn Vu nghe thấy thanh âm vội vàng từ trên giường xuống, cô gõ cửa, "Tần Hành —— Tần Hành ——" ngữ khí có mấy phần lo trong anh còn đang nôn, Lâm Vu cắn răng một cái, đẩy cửa thuỷ tinh Hành vội vàng ấn bồn cầu tự hoại, tranh thủ thời gian súc miệng."Thế nào?""Tốt hơn nhiều." Anh quay đầu, một tay chống tại trên bồn rửa Vu cẩn thận từng li từng tí vịn anh, thấy thái dương anh đều là mồ hôi, cô vịn anh ngồi ở trên nắp bồn cầu."Ra ngoài nghỉ ngơi một chút."Tần Hành vặn mi, "Vừa dơ vừa thúi, chính anh còn không đành lòng nhìn chính mình."Lâm Vu cười, bệnh thích sạch sẽ lại phát Hành đẩy cô, "Em đi ra ngoài trước, anh muốn tắm rửa."Lâm Vu lại sợ anh ngã sấp xuống, khẽ cắn môi."Em giúp anh."Tần Hành một mặt ngốc trệ."Em giúp anh cởi quần áo. Anh đừng nghĩ nhiều như vậy." Lâm Vu quẫn bách, anh bây giờ nhìn lấy cũng không có chút gì gọi là khí Hành giống như cười mà không phải cười nhìn cô, "A Vu, anh chờ mong ngày đó." Nói xong anh ngoan ngoãn giơ tay lên. Lâm Vu cúi đầu xuống, cuốn áo thun của anh lên. Cởi áo xong, cô vừa muốn mở miệng, ánh mắt lại rơi tại hình màu đen trên ngực trái anh. Cô một chút liền nhận ra, kia là chữ kí mà Khương Hiểu đã từng thiết kế cho cô. Cô chậm rãi ngồi xổm, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cái hình xăm, tay cũng kìm lòng không chạm vào nó, đầu ngón tay ở phía trên vẽ một ngẩng đầu, con ngươi thật sâu nhìn chăm chú anh, "Lúc nào vậy?"Tần Hành "Tốt nghiệp cấp ba."Lâm Vu mắt đục đỏ ngầu, "Đau không?"Ngực trái, kia là chỗ tim Hành "Không đau."Lâm Vu cắn cắn khóe môi, "Anh làm sao đều không nói cho em?"Tần Hành vịn đầu vai của cô, "Chờ em phát hiện! Được rồi, em đi ra ngoài trước, anh muốn tắm rửa." Cô nhìn như vậy, anh thật chịu không Vu đi ra ngoài, lại một mực chú ý đến phòng tắm. Cũng may Tần Hành rất nhanh tắm rửa, lúc đi ra ngang hông của anh chỉ quấn một mảnh khăn tắm, vừa đi vừa nhỏ giọt rửa xong, cả người dễ chịu rất nhiều, sắc mặt cũng tốt hơn Vu gửi cho Hàn Dịch Tâm một tin nhắn, nói cho chị ấy biết cô đêm nay không trở Dịch Tâm cho gửi lại cho cô chữ đượcTần Hành ngồi ở mép giường, giường lớn chấn động."Nhanh ngủ đi. Hơn mười một giờ rồi, ngày mai buổi sáng không phải muốn cùng bọn họ đi chơi phải không?"Lâm Vu cất kỹ điện thoại, lẳng lặng mà nhìn anh."Khương Hiểu hẳn là tìm anh muốn đòi phí bản quyền.."Tần Hành cười, "Đợi cậu ấy kết hôn, chúng ta mừng lớn cho cậu ấy." Anh xốc chăn nằm Vu nằm ở một lớn rất lớn, ở giữa cách một khoảng là lần đầu tiên hai người chung giường chung Hành đưa tay tắt đèn, gian phòng lâm vào trong bóng Vu nhắm mắt lại, bên tai nghe tiếng hít thở của anh. Chỉ là cô chậm rãi phát hiện hô hấp của anh tựa hồ có chút nhanh."Dạ dày không thoải mái sao?" Cô nhẹ giọng Hành á một tiếng, "A Vu, anh khó chịu."Lâm Vu vừa định động, anh đã dựa tới, toàn thân nóng hầm hập. Lâm Vu cảm giác được một cách rõ ràng cái loại nóng rực của Tần cửa sổ truyền đến ánh trăng soi, trong phòng quanh quẩn lấy ánh sáng nhàn nhạt, mê ly mà đa Hành quen thuộc tìm được khóe miệng của cô, chậm rãi hôn lên. Tay của anh chậm rãi luồn vào bên trong áo choàng tắm của cô, áo choàng rộng rãi quả thực thuận lợi cho động tác của anh nắm giữ cô, nhu hòa chậm rãi sờ, cả người cô run lên, tiếng nghẹn ngào bị anh nuốt vào."A Vu —— anh yêu em ——" anh nhẹ giọng nói, động tác trên tay không ngừng, làn da của cô vừa mềm lại trơn. Nụ hôn của anh kìm lòng không kìm được hướng xuống. Dáng người cô mảnh mai, bất quá chỗ nên mập lại mập khiến anh có chút ngoài ý học y, hiểm nhiên hiểu rõ vô cùng kết cấu cơ thể người, lục phủ ngũ tạng cùng mạch máu, anh đều rõ thật lâu, áo ngủ của cô trượt xuống, khăn tắm bên hông anh không biết đã đi đâu. Trong nháy mắt, anh đình chỉ động tác, thuận thế xoay người nằm xuống lại."A Vu, em thật ngọt."Lâm Vu cắn răng, cô đã cảm nhận được lửa nóng của anh. Người học y làm sao lại không rõ ràng nó đại biểu cái gì?"Tần Hành, anh nếu muốn ——" dù sao là anh, cô cũng không cứng nhắc như vậy. Nữ sinh ký túc xá trò chuyện buổi đêm, cũng nói qua cái đề tài này. Các cậu ấy còn trêu ghẹo cô, Tần Hành dáng người tốt như vậy, cô liền không có một chút ý nghĩ gì sao?"Không phải hiện tại." Tần Hành hôn khẽ một cái khóe miệng của anh, "Thuận theo tự nhiên. Ngủ đi ——" anh nhẹ nhàng đưa cô ôm vào trong Vu đối cái kia hình xăm kia có hảo cảm, tay không kìm được liền muốn Hành một mặt bất đắc dĩ, "A Vu, tự chủ của anh có hạn."Lâm Vu vội vàng rút tay về, không nhúc nhích.

review chào anh bác sĩ tần