quỷ y thập tam

Ngƣời sợ ma : "Ma quỷ sinh ra để nhân loại biết cần nƣơng t a vào thánh thần" Ngƣời t bi : "Khi chuẩn bị bƣ c vào cõi Niết Bàn, bỗng nghe tiếng kêu khóc của loài ngƣời, Phật đau tim (chú thích : đau đ n trong tim) d ng bƣ c" Ngƣời giầu có và ƣa danh : "Con nguyện góp Thông báo khẩn [01-07-2008]; Thông báo về việc đặt mua sách trên Internet [20-01-2008]; Thông báo điều chỉnh thời gian Phát Chính Niệm toàn cầu [02-07-2006]; Thông báo về sự cố an ninh mạng lưới cho các đọc giả website Phóng Quang Minh (fgmtv.org) [24-12-2005] Mời viết bài: Bạn đã trở thành đệ tử Đại Pháp như thế nào? Thập thần: Kiếp tài: Chính ấn: kị hành vận Thân suy Quỷ vượng. Tam Mệnh Thông Hội - Vạn Dân An. Nhật chủ thuộc mộc. Phàm người can ngày sinh thuộc mộc, nhất định phải làm rõ thế thịnh suy của mộc. Nếu mộc mạnh mà thuỷ cũng nhiều là thế mộc thịnh, nên lấy Hai người vội vàng đáp. Có trời mới biết hôm qua hai người họ đã ngồi cả ngày nhổ cỏ, sáng nay thức dậy thì cả người đều đau ê ẩm. Bỗng nhiên, ánh mắt Ảnh Nhất lại nhìn đến bộ hắc bào trên người chủ tử của bọn họ, môi khẽ mấp máy nhưng lại không nói nên lời, chỉ nhẹ nhàng cúi đầu xuống. "Ở nhà đợi đi!" Sau khi Diêm chủ nói xong liền rời đi. CHỨNG QUỶ NHẬP (PHẦN 1) BẢN CHẤT CHỨNG QUỶ NHẬP. Facebook. Email ou telefone: Senha: Esqueceu a conta? Cadastre-se. Ver mais da Página NHẬT KÝ TÂM HỒN no Facebook. Entrar. ou. Criar nova conta. Ver mais da Página NHẬT KÝ TÂM HỒN no Facebook. Entrar. Esqueceu a conta? ou. Criar nova conta. matriks x berordo 2x2 yang memenuhi persamaan. 十三鬼穴 Shísān guǐ xué THẬP TAM QUỶ HUYỆT Đặc biệt của huyệt Thập Tam Quỷ Huyệt Kỳ huyệt. Mô tả của huyệt Thập Tam Quỷ Huyệt 1. Quỷ cung 鬼宫穴 tức Nhân trung. 2. Quỷ tín 鬼信穴 tức Thiếu thương. 3. Quỹ lũy 鬼壘穴 tức Ân bạch. 4. Quỷ tâm 鬼心穴 tức Đại lăng. 5. Quỷ lộ 鬼路穴 tức Thân mạch. 6. Quý chẩm 鬼枕穴 tức Phong phủ. THẬP TAM QUỶ HUYỆT 7. Quỷ sàng 鬼床穴 tức Giáp xa. 8. Quỷ thị 鬼市穴 tức Thừa tương. 9. Quỷ quật 鬼窟穴 tức Lao cung. 10. Quỷ đường 鬼堂穴 tức Thượng tinh. 11. Quỷ tàng 鬼藏穴 tức đàn ông là Hội âm, đàn bà là Ngọc-môn đầu. 12. Quỷ thối 鬼腿穴 tức Khúc trì. 13. Quỷ phong 鬼封穴 tức Hải tuyền. Tác dụng trị bệnh của huyệt Thập Tam Quỷ Huyệt Bệnh tâm thần, điên cuồng. Phương pháp châm cứu Xem từng huyệt. NGUỒN GỐC CHỮ “QUỶ” Quỷ Y Thập Tam Truyện Quỷ Y Thập Tam của tác giả Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt kể về Lăng Giáng Hồng là thiếu cung chủ Minh Phượng cung. Mẫu thân của nàng là một phữ nữ có đảm lược có thủ đoạn, tàn nhẫn cùng lãnh khốcNàng cũng được dạy dỗ giống hệt như thế, học theo lời mẫu thân, không thể tin tưởng bất kì người mười tuổi, nàng vô tình gặp một cô bé ngốc bẩm sinh, bị người ăn hiếp, thế nên đột nhiên nghĩ nuôi một người làm sủng vật cũng không tệ, thế nên đem cô bé kia mà ngờ cô bé như thiểu năng kia, tưởng chừng hoàn toàn vô hại, thế mà trưởng thành lại trở nên thông minh, mà nhan sắc cũng ngày càng nở rộ, trên nên xuất khi mẫu thân Sở Phi sinh nàng thì qua đời, mà nàng cũng bị bệnh ngốc, phụ thân càng không muốn nhận nàng. Mọi người đều gọi nàng là Si nhi, sống tại chuồng ngựa và ăn chung thức ăn với chúng....Tác giá Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt "Ngoan..." Sắc mặt của Huyền Minh dịu đi. "Lần này ta rời đi, thầm nghĩ tìm một chỗ hẻo lánh bình yên mà sống, ngày sau sợ là không có cơ hội gặp lại. Phi nhi, lịch duyệt* của con còn thấp, ở lại Minh Phượng cung nơi thị phi này, ta sợ ngày sau con sẽ chịu khổ. Con vẫn là nên sớm rời đi, huống hồ y thuật của con, cũng cần đi ra ngoài lịch lãm một phen mới tốt, lý luận suông chỉ sợ vĩnh viễn không có tiến bộ..."* lịch duyệt = lịch lãm sự hiểu biết và kinh nghiệm trong việc đối nhân sử thế do từng trãi mà có được "Sư phụ... Nhưng con luyến tiếc nơi này, luyến tiếc Giáng Hồng, luyến tiếc Dịch Dung tỷ tỷ các nàng..." "Lấy tuổi của con hiện tại đi ra ngoài cũng còn sớm. Chờ ta đi rồi, con lại ở nơi này chờ đợi thêm một hai năm đi. Hảo hảo luyện võ công và y thuật ta đã dạy con. Phi nhi, thế tục hiểm ác, vi sư lo lắng nhất đó là con không bảo vệ được mình." "Sư phụ, đồ nhi sẽ bảo vệ tốt chính mình... Con biết người nào đối tốt với con, người nào đối với con không tốt..." Sở Phi lay lay tay nói. Nàng lúc còn rất nhỏ, liền tham kiến ác nhân trông như thế nào mà khi dễ nàng. Còn có những người tốt ở Minh Phượng cung này thiệt tình đối đãi nàng. "Cũng thế, con đường của con, cũng phải chính con đi, Phi nhi, vi sư có một phong thơ, con lưu trữ đi, lúc rời đi Minh Phượng cung thì mở ra... Phi nhi, môn hạ đệ tử của Quỷ Y môn ta, lúc nhập môn phái đều phải sửa lại tính danh nguyên bản của mình, dùng tên mới hành tẩu giang hồ, tình huống của con đặc thù, ngày đó ta không có cách nào khác thủ tên mới cho con. Hôm nay, con thủ một cái tên đi, hành tẩu giang hồ, không thể thời khắc đều bại lộ tên khai sinh của mình, nhất là vu y, hiểu chưa?" "Ân... vậy con đây gọi là gì?" "Quỷ Y môn, từ trước dùng tên dược liệu thích hợp với tính nết của chính mình mà thủ tên, giống như ta, Huyền Minh đó là một vị thuốc tốt. Tính lãnh, trị tâm nóng buồn bực, đó là bởi vì ta biết chính mình tính khí nóng nảy, không thể cảnh thị chính mình. Phi nhi, con thì sao? Thích vị thuốc thế nào?" Sở Phi lấy quỷ môn hạ cất giấu từ trong lòng ra "Con không biết, tùy ý lấy cho mình một cái đi." Sở Phi lẩm nhẩm trang sách, ai ngờ tay run lên, trực tiếp nhìn tới trang cuối cùng, trên đó viết Thập Tam, có độc, tuyệt mệnh, khó giải. "Sư phụ, con gọi là Thập Tam đi, con cùng số này rất có duyên phận, hai tuyệt kỷ của Quỷ môn hạ đều cùng Thập Tam có quan hệ, con lại là chưởng môn thứ mười ba." Sở Phi cười nói. "Phi nhi..." Huyền Minh cười khổ, cảm thấy đau đầu, Thập Tam là một loại kịch độc, trên đời không có giải dược, độc này bị viết ở trang cuối cùng của Quỷ môn hạ, chỉ có tám chữ, Thập Tam, có độc, tuyệt mệnh, khó giải. Chẳng lẽ thật sự là thiên ý? "Sư phụ tên này không tốt sao? Sau này, con chính là Quỷ Y Thập Tam?" Sở Phi hỏi. "Phi nhi, con cũng biết trong Thiên Can Địa Chi, đơn vị lớn nhất cũng mới có Thập nhị, là đó toàn bộ trên sách... trên cơ sở mà tính được, Thập Tam này, đó là một loại ngoại lệ mà người tính toán không nên độc khó giải cũng gọi là Thập Tam, nó là một con số không rõ, con làm sao tự chịu khổ?" Khi ánh dương dần dần ngã về chiều, sắc trời cũng từ từ chuyển sang màu đỏ thắm, bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện một tia sáng hồng chớp nhoáng xẹt sáng xuyên qua những đám mây chiếu thẳng vào một đạo quán vắng đường đi, một đội ngũ áp tiêu chỉnh tề đang lo lắng di chuyển trên ngũ này có khoảng mười bảy, mười tám mặt bọn họ nhiễm đầy phong trần và trên người bọn họ cũng lã chã đầy mồ lẽ hơn một tháng này, đến cả tắm bọn họ cũng chưa họ ngày đêm kiên trì cố gắng hết sức đi trong hơn một tháng người đầu lĩnh xoay người nói với một đám tiêu sư*" Lần này tiêu* không phải nhỏ, mặc dù cũng đã gần đến nơi nhưng đây cũng là thời điểm dễ dàng xảy ra biến cố người hãy tập trung một chút đi đến nơi trước khi mặt trời xuống núi, nhanh tiến hành!" "Dạ!" một đám tiêu sư đáp.*tiêu hàng hóa cần vận chuyển*tiêu sư người vận chuyển hàng hóa Con đường phía trước cổng thành là một con đường mòn nhỏ, chỉ mong không có chuyện gì xảy ra thì tốt cả mọi người đều biết chuyến áp tiêu lần này không giống với những lần là tiêu sư, bọn họ cũng không biết tiêu lần này rốt cuộc là cái gì, chỉ biết địa điểm cần áp tiêu đến mà cũng là quy tắc của việc áp tải tiêu, tiêu sư có ba điều cần phải kiêng nhất là kỵ hỏi trong túi tiêu là vật gì, thứ hai là kỵ cùng chủ nhân của tiêu tiếp xúc, thứ ba là kỵ đòi tiền thưởng trên áp tiêu xem đồ vật chính là chết, hai điều cố kỵ phía sau thì không cần lo lắng, chỉ có điều đầu tiên là nhất định phải kiêng áp tiêu này không phải như mọi người nghĩ đơn giản như vậy, nó có rất nhiều quy này áp tiêu là trên đường bộ, vậy nên cũng có quy tắc của đường không nói đến hàng năm áp tiêu mà định thành quy tắc, nhóm người tiêu sư này đều là hán tử khí huyết dồi cần biết khắc chế được tửu sắc tài vận để tránh xa sự hấp dẫn của những thứ không như mọi người nghĩ, trên đường áp tiêu một người xen vào chuyện của người khác là hành hiệp trượng nghĩa. Nếu như có người ác ôn ăn hiếp nam/nữ, phải làm như không biết, không nghe, không nhìn, không sao trên đường bộ cũng có rất nhiều người cường bạo tâm địa ác khéo, nhất phẩm đại quan của Biện Châu cáo lão hồi hương nhờ tiêu sư bọn họ vận chuyển tài biết rằng, ba năm thanh Tri Phủ, 10 vạn bông tuyết ngân* *Tạm dịch là ba năm làm quan thanh liêm, 10 vạn bông tuyết đều giống nhau, quan lại cũng giống nói làm quan thì ai cũng tham quan Biện Châu này tạo ra là một việc lớn trọng yếu, ý nghĩa lấy tiêu cục lớn nhất Biện Châu, Bạch Thỉ, cưỡi ngựa hay bắn cung đều thông vào bia mà đầu mũi tên trắng bệch, tỏ rõ mũi tên phát ra vô cùng chính xác và mạnh một phương diện khác lý giải, tiêu cục này bảo tiêu* an toàn như thế nào.*bảo tiêu bảo vệ đồ vật Biện Châu vốn là Vân quốc kinh đô, có ngũ đại tiêu trong vận tiêu, tiêu sư đều là những người hảo thủ* bậc hổ tàng long, nhân tài tầng tầng lớp lớp xuất đại tiêu cục này là Bạch Thỉ, Tam Liên, Diệm Chú, Tương Thước, Tỉnh tiếp lấy cổ đại ngũ tên, trong đó Bạch Thỉ là lớn nhân của tiêu cục này họ Sở, gọi là Sở Thiên thần uy mãnh, xa xa nhìn thấy đã sợ hãi, quan trọng hơn là hắn ra tay đủ ác độc.*hảo thủ thân thủ giỏi Lần này tiêu nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ, quan trọng là đều là trân bảo khó kiếm lại đi đường bộ nên khó tránh lọt vào tầm mắt của kẻ đầu áp tiêu là Sở Hàn Hiền, con trai độc nhất của tiêu chủ Sở Thiên dù không thừa kế phụ thân một thân khí khái, mẫu thân đoan trang thanh tú, cũng là phong lưu phóng khoáng võ nghệ cao lai, việc trên dưới tiêu cục đều sẽ do hắn xử cái hắn thiếu là kinh nghiệm giang hồ, lần này áp tiêu vừa vặn cho hắn học hỏi sợ ái tử của mình áp tiêu chưa tới nơi mà đã xảy ra chuyện, Sở Thiên Hào cấp cho Sở Hàn Hiền một người tiêu sư có kinh nghiệm giang hồ phong phú trợ này gọi là Mạc Bắc, năm nay đã hơn ba mươi nhà ba người con lớn đều là tiêu sư của Bạch đối với Sở gia trung thành tận tâm, được Sở Thiên Hào tín nhiệm cùng trọng thấy đã sắp vào tới thành, Mạc Bắc đứng ở một bên nhịn không được nói với thiếu chủ trước mặt "Thiếu chủ, sau đó vào thành là có một số chỗ và một số chuyện cần phải nên tránh, ngài có thể phải nhớ rõ một số quy củ." "Nga?" Sở Hàn Hiền một bên không cho là đúng nói "Có quy củ gì? " "Lúc trước đi bằng đường thủy, tiêu sư cũng không thể cách xa thuyền thì tự nhiên cũng không có băn khoăn gì, nhưng lần này đi đường bộ, thiếu chủ cũng nên cẩn thận, có vài loại khách điếm chúng ta không được đi." "Vài loại như thế nào?" Sở Hàn Hiền hưng trí được thông tri là Mạc Bắc kinh nghiệm giang hồ phong phú, lúc trước khi đi phụ thân hắn cũng căn dặn đối với Mạc Bắc lãnh giáo vài phần."Một...là không ở tại điếm mới mở, hai là không ở chổ điếm đã đổi chủ, ba là không ở chổ điếm không được yên tỉnh." Thấy mặt Sở Hàn Hiền lộ vẻ nghi hoặc, Mạc Bắc kiên nhẫn giải thích "Điếm mới mở chúng ta không biết nội tình, đến ở cũng chỉ có nguy đã đổi chủ cũng vậy, hai loại này là dễ dàng xảy ra sự cố nhất! Loại thứ ba là điếm không được yên tỉnh, dù sao tửu sắc dễ dàng làm hỏng việc vì có rất nhiều khách điếm đều là thanh lâu hợp mở, cũng dễ dàng gặp địch nhân mai phục." "Mạc đại ca nói rất phải." Sở Hàn Hiền trong lòng bội điều này đều là do kinh nghiệm hành tẩu giang hồ nhiều năm, bảo tiêu hộ tiêu mà có trách Sở Thiên Hào nhường Mạc Bắc đi áp tiêu cùng với mình."Vậy nếu lữ quán đã hiểu biết rồi thì không cần lo lắng có phải không?" "Cũng không hẳn vậy, tóm lại trước khi vào điếm phải chú ý ba người khác người không, khác gió và có món ngon tuyệt vời." Mạc Bắc quay lại thúc dục mọi người đi nhanh rồi qua sang thiếu chủ nhà mình giải thích." Cái gọi là khác người chính là trong đi có người khả nghi, khác gió chính là điểm khả nghi của khách điếm, món ngon tuyệt vời chính là điểm khả nghi của món ăn ở dưới có, cho dù nằm ngủ cũng không được để vũ khí rời khỏi ta một đường đến đây đều xa lạ hết cho nên thỉnh thiếu chủ chú ý một chút." "Mạc đại ca quả là người có kiến thức rộng rãi, lần áp tiêu này ta cũng đi theo Mạc đại ca học được nhiều thứ." Sở Hàn Hiền ôm quyền nói."Nào có, thiếu chủ trời sinh thông minh, võ nghệ cao cường, lại khiêm tốn cẩn thận, tương lai có thể làm nên chính là kinh nghiệm mà ta có thể dạy rất ít." Mạc Bắc cuống quít ôm quyền nói."Ha ha, cái này còn do Mạc đại ca sau này có chịu tiếp tục làm việc cho Sở gia ta hay không." Sở Hàn Hiền mỉm cũng sắp chưởng quản cả Bạch Thỉ tiêu cục, cũng là lúc mời lòng người, mà Mạc Bắc này tất nhiên là trợ thủ đắt gần cửa thành, xa xa nghe được một trận đánh nhau, cũng thấy được mấy bộ mặt héo rút thôn dã thô bỉ, mặt lộ vẻ hèn sắc đuổi theo một nữ nhân đơn độ yếu Hàn Hiền là người đọc sách thánh hiền, há có thể chịu được loại chuyện thường xảy ra này, vén lên tay áo định xông về phía trước thì bị Mạc Bắc một phen giữ lại."Thiếu chủ, chuyến áp tiêu này của chúng ta không thể xảy ra sai lầm! Nơi đây gần cửa thành, cô nương kia chạy vài bước nữa liền vào được thành sẽ có quan lại thủ thành, không có việc gì rồi." "Mạc đại ca..." Sở Hàn Hiền còn muốn phản bác lại, bị con mắt của Mạc Bắc bảo ngưng trọng đường này Mạc Bắc nói qua không biết bao nhiêu lần không thể xen vào việc của người khác, nhất là loại chuyện ở trước lần áp tiêu này bị lỡ, bọn hắn ai cũng gánh vác không là...!Sở Hàn Hiền nhìn chằm chằm nữ tử đang chạy trốn mất dạng kia có chút không đành lòng chỉ mong nữ tử này mau mau chạy nhanh nữa, tiếp tục kiên trì một chút vào bên trong người định không bằng trời kia dưới chân lảo đảo, té ngã trên mặt đất, phía sau là mấy cái đại hán đáng khinh, bắt được nàng kia liền lôi chân tha đi tuyệt không thương hương tiếc ngọc...!Nàng kia gian nan ngẩn đầu vừa vặn cùng Sở Hàn Hiền đối Hàn Hiền thở cứng lại, hắn từ trước đến giờ chưa thấy qua nữ tử nào đẹp đến rằng hiện tại còn thân chật vật, hơn nữa khóc đến khuôn mặt hoa lê đái vũ, nhưng da thịt tinh tế tỉ mỉ bóng mặt gầy nhỏ, mi mục* như vẽ, quả thực là xuân hoa, nhất là hai tròng mắt rưng rưng, chỉ cần liếc mắt một cái, tim liền thình thịch nhảy dựng lên.*mi mục lông mày, mắt Sở Hàn Hiền nhịn không được nữa, một cái thả người nhảy đi ra Bắc ở một bên sửng sốt không nghĩ ra biến cố tay trống rỗng, không giữ được thiếu chủ của mình, thầm nghĩ không tốt! Có thể hắn nhiều năm áp tải, kinh nghiệm phong phú, tự biết chỗ loạn không nên sợ đầu căn dặn mọi người "Không thể hành động thiếu suy nghĩ, không thể rời tiêu vật nữa bước!" Mọi người tuân mệnh, rút ba thước Cương Đao ra khỏi vỏ đề phòng, nhìn chằm chằm đám người Bắc trong lòng thầm cầu nguyện, Sở Hàn Hiền là gặp phải ác nhân bình thường, mau giải quyết được mới an nghệ của Sở Hàn Hiền là do Sở Thiên Hào truyền lại, mấy chiêu lên xuống liền đem đám cường đạo có tâm ý gây rối nữ tử kia tháo thấp giọng giải thích ý đồ đến và thân phận của đó hỏi tình huống của nữ tử kia, mới biết nàng tên Lưu Thụ thân nàng mất từ đi theo ông nội mà sống. Hiện tại ông nội bị kẻ ác dùng đòn hiểm đánh chết nên lưu lạc đầu đường xó chợ không nhà để Hàn Hiền nhíu bây giờ đem Lưu Thụ Doanh bỏ lại, chỉ sợ đám ác bá kia sẽ quay trở lại, cho nên dẫn nàng đi gặp Mạc Bắc."Mạc đại ca, Lưu cô nương không nhà để đem nàng bỏ lại chỉ sợ sống không đúng, không bằng mang theo ta đã tới cửa thành, giao hàng hóa sẽ không có việc gì." "Thiếu chủ...!như vậy không tốt đâu!" Mạc Bắc kéo Sở Hàn Hiền qua một bên nói "Nữ tử này nghiêng nước nghiêng thành, xinh đẹp không giống người trên thế gian, nhất định không phải người thường sinh nói của nàng sơ hở chồng chất càng không thể môn đi ra bên ngoài là phải cực kỳ cẩn thận, chúng ta không rõ nàng có ý đồ gì." "Mạc đại ca, ngươi đối với con người phòng bị quá tử này tay trói gà không chặt, hơn nữa ta đã thử nàng rồi, nàng không có một chút võ ta thân là nam nhi nên trừ bạo giúp kể yếu, không thể nhìn một nữ tử yếu đuối như nàng lưu lạc đầu đường mà bỏ mặc." Sở Hàn Hiền cảm thấy Mạc Bắc chuyện bé xé ra Bắc thấy dung mạo, thần sắc của nữ tử này cũng không giống người không thuận theo ý của thiếu chủ, chỉ sợ bọn họ phải ở bên ngoài cửa thành mà trì hoãn, đành phải nói "Tốt lắm, mọi người nhanh đi! Chúng ta nắm chắc thời gian vào thành, không cần tìm nơi nghỉ nhanh suốt đêm đem hàng hóa giao cho ông chủ rồi tính tiếp." Sở Hàn Hiền biết đây là nhượng bộ lớn nhất của Mạc Bắc, quay người sang đối với Lưu Thụ Doanh nói "Lưu cô nương, thật sự có lỗi! Bởi vì chúng ta có chuyện quan trọng nên làm phiền ngươi phải mệt mỏi đi theo chúng xong việc, chúng ta lại mang ngươi đi nghỉ ngơi được không?" "Sở công tử đối với ta có ân cứu mạng, ta làm sao lại chọn tam lấy tứ, đa tạ Sở công tử còn không kịp không chê, gọi ta Thụ Doanh liền hảo."Lưu Thụ Doanh âm thanh dịu dàng êm tai, so với ba tháng trước kia còn thoải mái hơn, làm cho một đám hán tử xung quanh không tự giác đỏ mặt."Cũng tốt! Thụ Doanh không cần gọi ta công tên ta Hàn Hiền là được." Sở Hàn Hiền quay đầu lại nhìn thoáng qua Mạc Bắc đã không kiên nhẫn nói "Nhanh chóng lên đường." Mạc Bắc một đường đều quan sát Lưu Thụ như thế nào cũng cảm thấy không bình cử chỉ tao nhã, cách nói năng lưu loát, giơ tay nhấc chân đều toát ra một cổ khí hồn nhiên, thiên thành quý nữa lấy tướng mạo của nàng, tuyệt đối xứng với bốn chữ "quốc sắc thiên hương." Không đến một chút, Sở Hàn Hiền đối với vị này bắt đầu ái mộ, bắt đầu hối hận vì đã lưu lại một nữ tử không rõ lai lịch.......................................................Mại dô mại do ~~~ ╮╯3╰╭╮╯3╰╭ P/S Ta chỉ là kẻ tạc ngang. Khi trở về sắc trời đã không còn sớm. Lăng Giáng Hồng cùng Dịch Mộng một đường đi về Minh Phượng cung mà không dừng lại ở bất cứ chỗ nào. Trở về liền thấy Dịch Dung đang lo lắng chở ở cửa. "Làm sao vậy?" Lăng Giáng Hồng thấy Dịch Dung thần sắc kinh động hỏi. "Si nhi nàng..." Dịch Dung thấy Lăng Giáng Hồng đã về nhẹ nhàng thở ra một hơi. Lời còn chưa nói xong đã bị Lăng Giáng Hồng cắt đứt. "Si nhi nàng làm sao?" Lăng Giáng Hồng sắc mặt khó coi, như thế nào vừa đi ra ngoài một chút nàng liền xảy ra chuyện. "Thiếu cung chủ người hãy an tâm. Si nhi không có việc gì, chỉ là một ngày không nhìn thấy người, liền cáu kỉnh... Chúng ta nói với nàng người rất nhanh sẽ trở về, nhưng Si nhi vẫn không tin." "..." Lăng Giáng Hồng im lặng. Si nhi từ khi nào ỷ lại vào nàng như vậy? Nhưng nàng nghĩ lại mấy ngày nay đúng thật là như vậy, xem như không có thời gian chơi cùng nàng thì cũng gặp nàng ít nhất một lần trong ngày. "Như vậy, ngươi đi giúp Dịch Mộng sửa sang lại đồ mới mua, ta đi gặp Si nhi." Đi vài bước liền quay lại nói "Đi tìm Dịch Mai, kêu nàng dùng vải mới mà ta vừa đã mua may cho Si nhi bộ đồ mới." "Dạ! Thiếu cung chủ..." Dịch Mộng gật đầu nhận lời, nàng cảm thấy rất kinh ngạc. Tuy biết thiếu cung chủ cưng chiều Si nhi, nhưng như thế này cũng là quá cưng chiều đi. Một trăm lượng bạc bỏ ra không tiếc chỉ vì muốn may cho Si nhi một bộ đồ mới... "Dịch Dung! Thiếu cung chủ đối tốt với Si nhi có chút quá mức..." Dịch Mộng lo lắng nói với Dịch Dung. "Việc tư của chủ nhân chúng ta không thể hỏi, huống hồ thiếu cung chủ làm việc luôn luôn có chừng mực. Làm tốt bổn phận của mình thì tốt rồi." Dịch Dung suy nghĩ đơn giản nói "Có mệt hay không?" "Mệt! Đi một ngày rồi, còn lo lắng đề phòng tự nhiên là mệt" Dịch Mộng giao toàn bộ đồ trong tay cho Dịch Dung, chỉ chừa lại tấm vải màu đỏ. "Ngươi giúp ta đem đồ vào trong kho, ta đi giúp thiếu cung chủ xử lý cho Si nhi bộ đồ mới." Dịch Dung vẻ mặt đau khổ "Ngươi lại sai ta..." "Ngươi nên bị..." Dịch Mộng châm biếm và chửi rủa. Lăng Giáng Hồng vội vàng đi đến phòng Si nhi, thấy Dịch Thanh đang ôn nhu và tận tình dỗ ngọt Si nhi, nhưng Si nhi chính là bất động, dựa vào đầu giường không có chút sinh ý. "Si nhi tốt, Si nhi ngoan! Ngươi đã một ngày không ăn gì, nếu tiếp tục không ăn, thiếu cung chủ sẽ trách phạt chúng ta." Dịch Thanh đã đầu hàng. Si nhi này ngày thường không khóc, không gây rắc rối, nhu thuận vô cùng, các nàng đều nhanh thích, nhưng Si nhi quật khởi đều muốn mạng người. Lăng Giáng Hồng nghe Si nhi một ngày chưa ăn, mặt lập tức kéo đến một tầng đen. Thân thể của Si nhi luôn không được điều dưỡng tốt, nên suy yếu bình thường cũng rất hay sinh bệnh. Nếu nói tại sao nàng vẫn còn sống thì phải nói là ý chí sống còn của nàng quá mạnh mẽ. Muốn sống sót thì ý chí phải chiến thắng tất cả, cho nên một lần lại một lần bị đau ốm tra tấn, nàng vẫn sống sót. Chính là nàng bị dày vò đến vừa gầy vừa nhỏ, lúc mang nàng về thật không khác gì một con khỉ ốm teo, nuôi một năm coi như cũng có chuyển biến. Lần trước nàng bị bẻ gãy xương coi như là bệnh nặng mới khỏi, thân thể của nàng luôn luôn không tốt. Ngày thường Lăng Giáng Hồng đều không cho nàng chơi đùa ở bên ngoài nhiều, đến giờ quy định đều trở về phòng.

quỷ y thập tam